Song Nhi

Mê Cung Sầu Muộn Thương Đau


Có một ngày thấy mình bé nhỏ
Giữa chợ đời kẻ bán người mua
Đường vạn nẻo gập ghềnh khốn khó
Đi ngã nào cũng vấp chát chua

Có một ngày thấy mình yếu đuối
Thèm một nơi trú ẩn an lành
Sau bao năm miệt mài theo đuổi
Mộng phù hoa phú quý công danh

Có một ngày thấy mình mõi mệt
 Giữa trò chơi cút bắt ái tình
Yêu thương đó từ lâu đã chết
Vẫn còn mơ chuyện sẽ hồi sinh

Có một ngày thấy mình mang tội
Nợ mẹ cha chữ hiếu kiếp này
Cung ly tán sống xa nguồn cội
Thiên Di buồn nặng trĩu cánh bay

Chỉ một lần dại khờ lầm lỗi
Tin nhân gian đẹp lắm, muôn màu
Tìm đến rồi. Từ đó lạc lối
Trong mê cung sầu muộn thương đau

Song Nhi


 


 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 29 tháng 11 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "Mê Cung Sầu Muộn Thương Đau"